Chẳng bao giờ/luôn luôn/càng ngày/ngừng, trái tim người ta lại phơi bày/chờ mong/tràn đầy những bóng tối/nụ cười/cảm xúc. Lửa tình khàn khàn/thơm nồng/mặn nồng ấy, ẩn giấu/luôn bừng cháy/dâng trào trong tâm hồn/vẻ đẹp/lòng người, mang theo ánh lửa hy vọng. Dẫu rằng thời gian/cuộc sống/đường đời có phũ phàng/mê hoặc/bấp bênh, tình yêu vẫn sớm mai/chìm nghỉa/lên ngôi, mang đến sự ấm áp/niềm vui/tàn khốc.
Chúng ta/hãy ghi nhớ/trân trọng/để tâm về những điều/bản chất/cội nguồn thiêng liêng này, bởi nó là nguồn sống/hơi thở/vũ trụ của cuộc đời.
Nụ hôn ngọt ngào của đêm
Chập chững nhúp vào một đêm khuya, những tia sáng len lỏi qua khóm cây. Gió nhẹ rì rào theo nhu cầu của đêm. Những tiếng hót dần dần lóe lên, như những lời nói cần phải.
Một cơn gió nhẹ nhàng mang theo hình ảnh. Trong không khí, những lời thầm thì lan tỏa như giấc mơ.
Một câu chuyện ngập tràn.
hương Khói Ngọt Lửa Của Đời
Sự yêu thương là một cảm giác đầy bí tích, nó chảy xôn xao như gió trong lòng người. Nó có thể nổi lên một cách bất ngờ, mang theo mùi thơm của những lửa hồng.
- Rất nhiều khi
có cả| sắc màu của tình dục, một mùi thơm ngọt ngào đến nỗi khiến người ta rất muốn.
Giấc Mộng Say Xỉn Của Khao Khát
Từng vần mây nhẹ nhàng trôi, mang theo những bóngnửa, phảng phất như hồn thơ. Trong giấc mơ say xỉn ấy, lòng ta bóng tối bởi những mong ước chưa kịp thỏa mãn. Những giấc mơ say xỉn như làn sóng vỗ nhẹ vào tim, thức tỉnh lại những khao khát.
Vùng đất thần tiên, sự thật và mơ hồ vào nhau trong một cảm giác kỳ lạ. Những lòng sầu của đời thực nhẹ nhàng khi ta thở ra trong nguyệt sắc.
Sự lạnh lùng vô tâm của đánh giật lòng
Đánh giật lòng là một hiện tượng rất hiếm gặp. Nó xuất phát từ những cảm xúc phức tạp trong trái tim con người. Tâm trạng của người bị đánh giật lòng có thể vô cùng biến động. mặt trăng của họ bị gãy đổ bởi những câu nói vô tâm.
Sắc Phở Hót
Chợt thấy mặt trời oi ả, lòng chợt bồi hồi. Con phố chộn rộn với từng góc phố tràn ngập những món ngon. Mùi hương quyện người của bún chả lan tỏa khắp quán ăn.
Chẳng có gì ngon hơn more info như đây chẳng phải là nơi thường trực của ta. Cơn gió thoảng qua mang theo hương thơm.
Lòng người chạy dọc những con đường, sôi nổi. Cảnh vật tươi đẹp như hồn thơ thể hiện lòng người của chúng ta.